Sơn đã bắt đầu mơ lớn như thế nào?

Trước khi đọc loạt bài của mình trong vài ngày tới, mời các bạn tham khảo qua bài viết sau.
What it really takes to become a billionaire?
https://www.inc.com/…/elon-musks-ex-wife-on-what-it…
Lời mở đầu
Hôm nay mình đọc bài này trên fb của bạn nào đó mình không nhớ rõ. Nhưng nó cho mình 1 cảm xúc vô cùng đặc biệt vì nhìn lại đó đúng là con đường mình đã đi, dù rằng mình làm trên 1 phạm vi nhỏ hơn rất nhiều, nhưng chính xác đó là cách mình đã suy nghĩ và xây dựng lên con đường hiện tại.

  1. Mình đã mơ lớn và chơi lớn: mình đã bắt đầu từ con số âm, thật sự rất là âm luôn khi đã lãng phí 1 phần khá lớn thời gian của tuổi trẻ. Sống trong 1 chuỗi ngày chỉ là tồn tại 1 cách vô vị và không định hướng, tự ru ngủ bản thân trong sự êm đềm mà nhiều người mơ ước: đất đai nhà mình rất nhiều, chỉ cần không phá là đủ sống hưởng thụ tới già. Dù gì, mình cũng đã phải trả giá bằng chính tuổi trẻ, lòng tự trọng của bản thân. Mình không ngại gì khi nói đến cái quá khứ xa xưa đó, thậm chí cả sự tự hào vì đó là quá khứ của mình, là động lực tuyệt vời để nhận thức và thay đổi cuộc sống. Sau một số biến cố, mình đã mơ lớn và chơi hết mình với cuộc đời!
  2. Mình mơ như thế nào? Luôn tự tin vào bản thân, quyết tâm sẽ thay đổi được số phận, tin 1 ngày nào đó mình sẽ làm những chuyện cực lớn lao, kiếm 1 số tiền ko thể hình dung được. Mình gạt bỏ những mục tiêu thông thường như: có việc làm ổn định, thu nhập 30-40 triệu/tháng, có 1 căn nhà nhỏ, 1 người vợ và 1-2 đứa con, sau tầm 5-10 năm mua 1 chiếc xe hơi nho nhỏ.
  3. Vì sao mình loại bỏ những mục tiêu đó? Vì năng lực con người là vô hạn, chỉ là do tự bản thân hoặc những người xung quanh đóng khung bạn lại trong 1 giới hạn vô hình tạm gọi là sự “thành công” theo khung chung của xã hội. Mẫu số chung của con người châu Á là “siêng năng, tiết kiệm, chịu thương chịu khó, cần cù bù thông minh”. Số đông không dám mơ lớn mà lao đầu vào những thứ trên. Vì sao? Vì đến 1 giai đoạn, khi bạn “có quá nhiều” so với tiêu chuẩn của xã hội, bạn sẽ không dám đánh đổi để vươn lên 1 tầm cao hơn với đủ thứ lý do thường thấy như: ngại thay đổi môi trường, ngại bắt đầu lại từ đầu, ngại nhận lương thấp, ngại xa nhà, ngại mệt mỏi,… Bản chất là bạn đang bán thời gian nhiều hơn chứ không phải là làm việc sáng tạo, nâng cao giá trị bản thân.
  4. Khi dám mơ ước rồi thì mình phải “bóc tách khối lượng” – nói theo ngôn ngữ của các bạn làm ngành xây dựng:
  • Hình dung con người tương lai của mình sẽ làm trong lĩnh vực gì?
  • Lĩnh vực đó có ảnh hưởng gì đến nhân loại?
  • Mình sẽ cần những bộ skill set gì?
  • Năng lực lõi bản thân của mình là gì, có phù hợp hay không?
  • Làm sao để bổ sung, khắc phục những điểm yếu đã tồn tại trong con người mình mấy chục năm qua?
  • Rào cản xâm nhập của ngành này là gì?
  • Những việc nào là ưu thế của bản thân mình mà người khác không / khó có thể cạnh tranh được?
  • Số tiền mà mình có thể kiếm được trong tương lai là bao nhiêu?
  • Mình làm sao để tồn tại trong suốt khoảng thời gian tạm gọi là “đầu tư con người” đó?
  • Mình chấp nhận đánh đổi những gì?
  1. Đó phải nói là những câu hỏi thường trực xuất hiện xuyên suốt trong những năm qua. Phải thường xuyên đối mặt với nó và review liên tục. Bên cạnh đó là niềm tinh mãnh liệt vào chính bản thân “Tôi làm được”. Về tinh thần, ngày xưa mình không phải là con người mạnh mẽ và dễ bị tác động bới ngoại cảnh và người khác. Mình cũng đã từng rất nhiều lần muốn bỏ cuộc, muốn chấm dứt cuộc sống khá là mệt mỏi này. Đã rất nhiều lần mình muốn gục ngã, buông xuôi mọi thứ, chỉ cần nhắm mắt đưa chân 1 phát là rơi từ tầng cao xuống bên dưới, mọi việc cũng không quá khó để làm! Khi bạn chưa thành công, bạn sẽ phải đối diện với vô số áp lực xung quanh mình!
  • Thấy chưa, tao nói rồi mà!
  • Thôi, kiếm việc ổn định mà làm đi!
  • Công ty gì lương thấp thế, đổi chỗ đi!
  • Lại nợ lương, còn không mau kiếm việc khác?
  • Mày làm mấy năm có ra gì đâu?
  • Chừng nào mua nhà?
  • Chừng nào cưới vợ?

đứng trước mọi áp lực đó, chỉ có 1 mình bạn mà thôi…
Và còn ai khác giải quyết tất cả những việc đó ngoài bản thân bạn???

  1. May mắn cuối cùng cũng đến, nhưng thật sự may mắn do chính bản thân mình tạo ra! Nếu không đối mặt với tất cả những khó khăn kia, làm sao có ngày thành công? Thật sự chưa bao giờ “cần cù bù thông minh” cả! Phải làm việc thông minh, phải biết mình muốn gì, hình dung ra bối cảnh mình sống và tạo ra tương lai đó! Còn không thì ngồi đó nhìn người khác thành công đi, vì không có phần của bạn đâu.
  2. Người thành công nói cái gì cũng đúng!

Leave a Comment

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Phasellus cursus rutrum est nec suscipit. Ut et ultrices nisi. Vivamus id nisl ligula. Nulla sed iaculis ipsum.

Liên hệ

Email: minhson.blog@gmail.com